Cố Trạch lập tức gật đầu như gà mổ thóc, dù trong lòng đã khóc không ra nước mắt. Cậu ta mới thoát khỏi phong ấn chưa bao lâu, còn chưa kịp tận hưởng tự do, vậy mà bây giờ lại phải đi làm kiếm sống?
Nhưng biết làm gì bây giờ? Hay là tiếp tục công việc trước kia của thân thể này nhỉ?
Cậu ta suy nghĩ một lúc, cảm thấy ý tưởng này cũng không tệ. Sau đó, Cố Trạch quay sang cười hì hì với Cố Ninh, giọng nịnh nọt:
"Chị, em ở phòng nào thế?"
"Phòng ngủ của chị là phòng ở giữa, còn lại hai phòng nữa, tự chọn đi."
Cố Ninh vừa chỉ tay về phía phòng mình vừa ngáp dài. Cơn buồn ngủ ập đến khiến cô chẳng muốn nói nhiều.
"Chị đi ngủ trước đây. Ngày mai chị sẽ dẫn mày đi mua vài bộ quần áo, nhìn bộ dạng mày kìa, mặc cái gì thế? Còn bốc mùi nữa. Trước khi ngủ nhớ đi tắm cho sạch sẽ."
Nói xong, cô không thèm nhìn lại, đi thẳng về phòng mình.
Cố Trạch mếu máo, cúi đầu ngửi thử người mình, hình như... đúng là có hơi kỳ lạ thật.
Sáng hôm sau, Cố Ninh dậy đúng giờ, tiện tay đặt luôn hai suất ăn sáng. Khi quay sang nhìn phòng Cố Trạch, cô phát hiện cửa vẫn đóng chặt.
Cô cau mày, bước đến, không chút do dự đá tung cửa phòng.
Cánh cửa bật ra, bên trong, Cố Trạch đang nằm ngủ vắt ngang vắt dọc trên giường, ôm gối ngủ ngon lành như không có chuyện gì xảy ra.
"Thằng nhóc thối này, dậy ăn sáng ngay cho chị!"
Cố Ninh nhíu mày, bước tới, giật mạnh chiếc gối trong tay cậu ta rồi tiện thể nhéo lỗ tai.
"Aaaa đau đau đau! Chị ơi nhẹ tay!"
Cố Trạch bị kéo tai đến tỉnh ngủ, lập tức ôm lấy cái tai đáng thương, đôi mắt tràn đầy ai oán nhìn chị gái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -