Mà thứ có thể khiến một con quỷ Máu Xanh như Tề Lâm phải cung kính bái lạy, chẳng lẽ là... Quỷ Vương?!
Ý nghĩ đó khiến An Lê lạnh cả sống lưng. Nếu đúng như vậy, cô ta thực sự tiêu đời rồi.
Lục Thần lúc này vẫn đang trốn phía sau An Lê và Thẩm Minh Vũ, cố gắng thu mình lại hết mức có thể.
Nhưng khi thấy nữ quỷ kia quỳ bái trước huyết ảnh, sắc mặt anh ta lập tức trắng bệch.
Điên rồi!
Xem ra đây chính là kẻ mạnh nhất trong Quỷ Vực này. Xong rồi, xong thật rồi...
Anh ta hoảng loạn quay đầu nhìn về phía Cố Ninh, định nhắc cô ấy phải cẩn thận.
Nhưng ngay khoảnh khắc nhìn thấy dáng vẻ của cô, anh ta sững sờ.
Cố Ninh đang đứng dựa vào tường, nhắm nghiền mắt, không nhúc nhích, thậm chí hơi thở còn đều đặn như thể... đang ngủ!
Con mẹ nó chứ!
Lúc này mà còn ngủ được sao?!
Lại còn ngủ say như c.h.ế.t thế nữa?!
Trong khi đó, Tề Lâm vẫn đang tiếp tục vai diễn của mình. Sợ rằng mình diễn không đạt sẽ làm bà cô nổi giận, cô ta vội lớn giọng thêm vài câu cho khí thế.
"Hừ! Đại nhân của tôi là Quỷ Vương đấy! Các người ngoan ngoãn chịu c.h.ế.t đi!"